Giới tính : Lớp : anh 2 posts : 87 points : 251 Thanked : 1 Bị dụ dỗ ngày : 01/07/2010 Sở thích : ăn =)) status : cùng nhau góp phần xây dựng để 4rum ngày càng phát triển nào!!! Mức độ vi phạm :
Click để biết chi tiết!
Giới tính : Lớp : anh 2 posts : 87 points : 251 Thanked : 1 Bị dụ dỗ ngày : 01/07/2010 Sở thích : ăn =)) status : cùng nhau góp phần xây dựng để 4rum ngày càng phát triển nào!!! Mức độ vi phạm :
Chủ đề : --------------------------------------------------
Trương Văn Lễ là con trai duy nhất của một kiến trúc sư đầy bảo thủ. Từ nhỏ, cha Lễ đã sắp đặt sẵn cuộc đời của con trai theo ý mình, ông tách con trai khỏi thế giới thần tiên với những trò nghịch ngợm, những cuộc vui chơi... Lễ lớn lên từng ngày trong khuôn mẫu đó, anh đạt được nhiều thành tích tốt, được thầy cô yêu quý, bè bạn ngưỡng mộ, nhưng sâu thẳm trong tầm hồn Lễ là một nỗi trống vắng, cô đơn... Rồi khi vào đại học, Lễ đã đấu tranh một lần và được vào học ở trường đại học Hán Vũ (đại học đẹp nhất Trung Quốc), mặc dù cha anh không hề muốn điều đó. Tại Hán Vũ, anh kết thân với một cô bạn tên là Ngô Vũ Phi, và một anh chàng lãng tử Quý Ngân Xuyên, họ đã trải qua 4 năm đại học đầy kỷ niệm... Tốt nghiệp, mỗi người mỗi đường, Ngô Vũ Phi và Quý Ngân Xuyên cùng nhau lên miền Bắc, Lễ trở về Thượng Hải, xin được việc làm, sống những tháng ngày thầm lặng...
Có lẽ, đó là cuộc sống mà rất nhiều người ao ước cũng không thực hiện được, nhưng ẩn sâu trong tâm hồn Lễ, là một sự cô đơn, Lễ luôn nhớ về những năm tháng đại học được tung bay thoải mái bên bè bạn...
Rồi một ngày, cô bạn Ngô Vũ Phi gửi thiệp họp lớp... Lễ rất đỗi vui mừng vì có thể gặp lại Vũ Phi và cả cậu bạn thân mà Lễ luôn nhớ đến - Quý Ngân Xuyên.
Nhưng một sự kiện bất ngờ đã xảy đến, không một ai nhớ đến người có tên là Quý Ngân Xuyên, kể cả Ngô Vũ Phi, dù cho Lễ có hỏi đến thế nào, có nhắc lại những kỷ niềm gì về Quý Ngân Xuyên thì mọi người cũng đều không nhớ.
Có gì đó rất mâu thuẫn giữa ký ức của Lễ và của tất cả mọi người.
Có khi nào...ký ức của anh là giả: "Tớ đã từng gặp một loại bệnh nhân thế này, họ cố gắng, quên đi những ký ức buồn, một số người đã thành công, nhưng họ không muốn nhắc lại những chuyện đó, bởi mỗi lần nhắc lại họ sẽ đau buồn như có kim châm vậy. Nhưng cũng có một kiểu bệnh khác, những chuyện càng buồn thì họ lại càng khó quên, bởi thế, khi họ đã cố gắng hết sức mà vẫn không quên được, họ sẽ trốn tránh bằng cách khác, đó là tưởng tượng ra một kết cục khác đi..."
"Lấy ví dụ thế này nhé, giả dụ Ngô Vũ Phi không thừa nhận sự tồn tại của cậu Quý Ngân Xuyên đó, còn cậu lại không biết được vết thương của Ngân Xuyên được chữa lành thế nào, chỉ là cậu ấy một ngày nào đó bỗng nhiên khỏi bệnh, rồi bất ngờ xuất hiện trước mặt các cậu, chúng ta có thể giả thiết như thế này: Ngô Vũ Phi đã rất buồn, nhưng cô ấy dùng cách của bệnh nhân thứ nhất và đã thành công trong việc quên đi ký ức đó, nhưng cậu thì lại chọn các của kiểu bệnh nhân thứ hai, tưởng tượng ra một Ngân Xuyên vẫn cùng cậu trải qua những tháng ngày còn lại của đời sinh viên. Chúng ta có thể nói thế này không: Quý Ngân Xuyên sau lần bị đánh đó đã..." - Lời của nhân vật Tiểu Tuyết
Nhiều triết lí hay:
"Trên thế gian này, bạn gặp ai, quen biết ai, bỏ lỡ ai, tất cả đều đã được sặp đặt. Thời khắc của vụ nổ vũ trụ đã định sẵn tọa độ và vận tốc của tất thảy các nguyên tử kể từ thời điểm đó và mãi cho đến tận hôm nay. Vì thế, chúng ta không nên oán thán, không cần phải giả thiết và cũng đừng giả định "nếu như". Thầy giáo logic học từng nói với chúng tôi rằng: một mệnh đề chỉ cần tiền đề của nó là giả, dù cho kết luận của nó có vô lý thế nào thì cả mệnh đề đó đều đúng.
Ví như bạn nói "nếu mặt trời mọc ở phía Tây thì tôi sẽ thế này, sẽ như thế kia...", tôi tuyệt đối tin vào câu nói đó của bạn. Cho dù bạn có nhận mình là chàng hoàng tử đến từ sao Hỏa, còn tôi là cô công chúa sao Hỏa đến trái đất vì muốn chạy trốn cuộc hôn nhân và lý do bạn đến trái đất là để bắt tôi về thành thân"
Hà Tiểu Thiên (tác giả của "Đi qua thời niên thiếu phong hoa tuyết nguyệt"), tập tiểu thuyết về tuổi trẻ thứ hai "Ai nói tuổi trẻ không thể lầm lỡ" đoạt giải nhìn cuộc thi văn học Tân Lãng lần thứ hai bằng tiếng Hoa.
Ai nói tuổi trẻ không thể lầm lỡ - Hà Tiểu Thiên
Trả lời nhanh
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài.::Host upload ảnh miễn phí Clickhere!::..::BBcode công thức toán họcClickhere!::.