Lặng .
Lặng ngắm mọi thứ..
Lặng .
Lặng nhìn tình yêu chúng ta tan vỡ .
Lặng .
Lặng thu những kí ức ngày mưa xa xăm .
Lặng .
Lặng lang thang trên cái xích đu mùa thu nhẹ
Lặng .
Lặng lẽ như loài hoa , lặng lẽ em lớn lên .
Lặng .
Lặng lẽ , như loài hoa ấy . Chúng ta , tình yêu , tàn bên thềm .
Lặng .
Lặng lẽ , em bước đi , kiếm tìm bình yên .
Lặng .
Lặng lẽ , không ấm nồng như nắng , không hương vị , chỉ có chút màu sắc nhạt .
Ngày tháng đả qua , lặng như cơn gió .
Có lẽ , cả hai ta cần tách cà phê lặng cho tâm hồn .
Để chôn giấu yêu thương .
Để dẫm nát nhớ thương .
Để xóa tan muộn phiền .
Xóa tan , bóp nát , chôn giấu tất cả điều mà
[ Cả hai ta ] giành cho nhau .
Ghét !~
Ghét cái tình cảm mà
[ Cả hai ta ] giành cho nhau .
Giờ chính nó , hình thành một khoảng cách .
[ Cả hai ta ] đều chờ !!
Chờ cái gì đó , nhỏ nhoi thôi , nhưng đủ ấm lòng .
Cành hồng tình yêu đã phai , không còn giành cho chúng ta .
Thôi chờ , thôi mong chi ?
Cho đau , cho nhớ ?
Thiên trường địa cửu tình yêu vốn không giành cho chúng ta .
Tất cả tan vỡ , chỉ còn lại những mảnh vỡ-những nỗi đau .
Thôi lặng nhé !~
Thôi xa nhé !~
Thôi bước nhé !~
Thôi xin tạm biệt !~
Thôi nhớ nhé !~
Hãy đừng-nói-anh-còn-yêu .
Điều đó làm-dấu-lặng-của-
[ Cả hai ta ]-biến-mất!~