“Người ta hay nói cửa ngõ là một ngã rẽ của tâm hồn định
mệnh. Nó có giết ta bất cứ lúc nào không hay. Nếu như cửa ngõ ấy là một
định mệnh hay mà ta mắc chứng bệnh sợ máu hay run tay chân thì sao
nhỉ?”.
Một số giáo viên đang chấm thi
ở các địa phương đã gửi về những đoạn văn, câu văn “bất
hủ” của học trò kỳ thi tốt nghiệp THPT năm học 2011.
Câu 2 của đề
thi môn Văn năm nay là câu nghị luận, đòi hỏi học sinh phải nói lên
quan điểm của mình về việc lựa chọn con đường tương lai, chọn nghề
nghiệp cho mình. Trong thực tế, học sinh còn phụ thuộc vào bố mẹ và chịu
tác động mạnh mẽ của xã hội. Chính vì thế, nhiều em chưa có kinh
nghiệm, chính kiến gì để viết về vấn đề này.
Và
dưới đây là những sáng tác bất hủ của học trò: “Bạn ấy yêu nghề sư phạm
nhưng bố mẹ bạn ấy bảo: ôi con ơi con đi nghề đó làm gì khổ lắm, mà
lương thì ít khó làm giàu lắm con ơi! Vì sợ cha mẹ phiền lòng nên bạn ấy
thay đổi ý định”.
Có em kết thúc bài viết của câu nghị luận này
là một câu đậm mùi lưu bút tuổi học trò: “Đôi chim sẻ đậu cành mai nhánh
trúc; Chúc bạn hiền hai chữ thành công”
Cũng chính câu luận về
việc lựa chọn sự nghiệp cho mình, có học sinh lại viết: “Không có tiền
để ăn học nữa thì phải ở nhà đi chăn vịt, chăn trâu”.
“Người ta
hay nói cửa ngõ là một ngã rẽ của tâm hồn định mệnh. Nó có giết ta bất
cứ lúc nào không hay. Nếu như cửa ngõ ấy là một định mệnh hay mà ta mắc
chứng bệnh sợ máu hay run tay chân thì sao nhỉ? Đúng là một hiểm họa”.
Câu
3b phân tích nhân vật Tràng trong Vợ Nhặt của Kim Lân, có học sinh
viết: “Tràng rất giàu có vì rích bố cu…Tràng xấu xí, dở hơi, tất cả các
cô gái trong xóm đều tránh né, khinh bỉ, chê bai anh thế mà anh dắt về
một cô vợ khiến cả xóm ngụ cư phải lác mắt…; họ không bất khuất trước
khó khăn chồng chất;
Có em lại phân tích: Phân tích nhân vật
Tràng Đế quốc Mỹ đã gieo nên nạn đói lịch sử năm 1945. Trong nạn đói đó,
con người như bần cùng hóa đi, điên dại.
Với câu 3a, phân tích đoạn
thơ Tây Tiến của Quang Dũng, có học sinh viết: “Chiếc thuyền hoàng hôn
mờ trong sương sớm, họ dũng cảm không sợ tiếng gầm của những con cọp
đang thèm thịt người”
Một đoạn văn ngẫu hứng khác: “Không bước
nữa là muốn nói tình yêu thương với người vợ ở nhà trước sau như một chỉ
một bước mà thôi, gục lên súng mũ là bỏ quên lại tất cả những thú vui
chơi, lêu lổng của đời đi tòng quân”
“Khi đó chiến tranh lúc về tối thì trời bỗng se lạnh nhưng cũng phải đứng gác để tránh quân thù sang xâm lược biên giới”.